Đại Đạo Từ Tâm

Chương 91: Tìm cớ thật là khó (hạ)




Hiện tại đối với huynh đệ Trọng Tôn Kiến Trọng Tôn Nghiệp mà nói là cái thời khắc thử thách gian nan.

Người đang ở trước mắt, có nên giết hay không? Làm sao giết?

Theo ý tứ của Trọng Tôn Nghiệp, trước tiên cứ giết lại nói.

Trọng Tôn Kiến lần nữa phản đối: “Hiện tại khẳng định không thể giết. Thứ nhất, hiện tại là ban ngày, nơi này là đại lộ, trên đường có người. Một khi đánh lên, võ tu giám sát đội rất nhanh sẽ đến, hai người chúng ta đã thụ thương, tuy rằng đã uống thuốc nhưng còn chưa khỏi hẳn, không hẳn có thể kịp thời giết được. Thứ hai, coi như có thể giết chết, đừng quên còn có năm cái. Cuối cùng chính là còn chưa chế tạo được mâu thuẫn, hiện tại cường sát, vừa nhìn đã biết chúng ta là có mục đích khác. Một khi Hà gia có hậu chiêu, sau khi toàn gia bị diệt, tin tức truyền ra, danh tiếng chủ nhân bị tổn hại, ngươi ta hổ thẹn.”

Trọng Tôn Nghiệp bị hắn một trận lý do nói cho váng đầu hoa mắt, không thể làm gì khác hơn là hỏi: “Vậy làm sao bây giờ?”

“Trước tiên theo đã, tìm kiếm cơ hội.” Trọng Tôn Kiến nói.

Vậy là hai người liền một đường theo đuôi huynh muội Hạ Tiểu Trì.

Bọn họ không biết chính là, tại một chỗ xa hơn, còn có hai người đang nhìn bọn họ.

Tống Ân Tuấn cùng Thành Ân Hạo đến hơi trễ, không nghe thấy Hạ Tiểu Trì Lạc Y Y thương nghị, lại nhìn thấy Trọng Tôn huynh đệ, nghe được bọn họ lên tiếng.

Tống Ân Tuấn kỳ quái: “Tại sao bọn họ muốn chế tạo ra cớ giết Hà gia? Chủ nhân của bọn họ là ai?”

Thành Ân Hạo nói: “Hai thiếu niên này có kỳ duyên xem ra là khẳng định, vì vậy vô cùng có khả năng bởi vậy đưa tới mơ ước, chỉ là không biết là kỳ duyên ra sao. Bất quá nhìn dáng dấp như vậy, hẳn là không có quan hệ gì với Diệt Tình Hoàn. Chẳng lẽ nói, bọn họ luyện khí nhập môn, là thật có người khác vì họ quán đỉnh?”

Thành Ân Hạo vốn là cảm thấy hai người này hiềm nghi rất lớn, nhưng hiện tại hai tiên thiên võ giả xuất hiện, lại khiến cho hoài nghi của hắn đã có một tia dao động. Dù sao bình thường ai cũng sẽ không nhàn rỗi vô sự đến giết cả nhà người khác, đặc biệt là loại xem ra còn dự định ‘dĩ thân tuẫn chức’ này. (*hi sinh vì nhiệm vụ)

Nghĩ nghĩ Thành Ân Hạo nói: “Không được, mặc kệ đến cùng là chuyện gì, không thể để cho bọn họ đắc thủ, nếu như Diệt Tình Hoàn thật tại trên tay Hạ Tiểu Trì, mà lại bị bọn họ giết chết, chúng ta liền không có cơ hội.”

“Nhưng mà sư huynh, chúng ta lại không thể tùy ý can thiệp việc của phàm nhân.”

“Không sao, tìm cái cớ là được.” Thành Ân Hạo hồi đáp.

Huynh đệ Trọng Tôn Kiến còn đang theo Hạ Tiểu Trì, đột nhiên giữa đường chẳng biết từ lúc nào đi tới hai cái người trẻ tuổi áo trắng, liền như vậy nghênh diện đi lên.

Trọng Tôn Nghiệp muốn tránh ra, đã thấy cái mặt đen kia thẳng tắp va tới, Trọng Tôn Nghiệp một thoáng không tránh kịp, đã bị đâm trúng người.

Trọng Tôn Nghiệp giận dữ: “Ngươi mẹ nó...”

Trọng Tôn Kiến đã che miệng đệ đệ: “Xin lỗi, xin lỗi, là chúng ta không tốt. Ngài không có sao chứ?”

Tống Ân Tuấn cười lạnh: “Có chuyện, xin lỗi là được?”

Trọng Tôn Kiến liều mạng kéo Trọng Tôn Nghiệp, nháy mắt cho hắn, sau đó cười bồi nói: “Vậy ngài nói muốn làm thế nào?”

Tống Ân Tuấn đã nói: “Ngươi làm bẩn giày của ta...”

Hắn lời còn chưa nói hết, Trọng Tôn Kiến đã ngồi xổm người xuống lau giày cho Tống Ân Tuấn, trong nháy mắt lau đến sạch bóng.

Di?

Một màn này vì sao quen thuộc như thế?

Lau giày xong, Trọng Tôn Kiến cười hỏi: “Hiện tại ngài thoả mãn?”

Tống Ân Tuấn nhíu mày, hắn muốn nói không hài lòng, nhưng hắn còn chưa trả lời, Trọng Tôn Kiến đã nhường ra đạo lộ, lớn tiếng nói: “Lão gia ngài đi thong thả, chúng ta không vướng đường của ngài.”

Nói lôi kéo Trọng Tôn Nghiệp, lại là muốn từ bên cạnh đi qua.

Tống Ân Tuấn có chút bất mãn ý: “Mẹ nó tìm cớ thật là phiền phức, mặc kệ. Còn có... Không hài lòng!”

Đột nhiên xuất thủ, Chát Chát hai chưởng đánh vào ngực huynh đệ Trọng Tôn hai người.

Hắn Trúc Cơ tu giả đánh Tiên Thiên cảnh, quả thực dễ như bỡn, hai người đã ầm ầm bay ra.

Tống Ân Tuấn lúc này mới vỗ vỗ tay, ngông nghênh rời khỏi, lại là dự định nhiễu lộ đi gặp Hạ Tiểu Trì.

“Là tu tiên giả!” Trọng Tôn Kiến che ngực mắng to.

Trọng Tôn Nghiệp bất mãn: “Tại sao Hạ Tiểu Trì lau giày chúng ta liền bỏ qua cho hắn, ngươi lau giày hắn lại không bỏ qua cho chúng ta?”

“Phí lời, bởi vì hắn không cần kiếm cớ giết cả nhà chúng ta!” Trọng Tôn Kiến tức giận hồi đáp.

Trọng Tôn Nghiệp ngẩn ngơ, hung ác chửi thề một tiếng: “Lão tử ghét tiên nhân!”

Nói đi đỡ Trọng Tôn Kiến: “Nhanh lên một chút, đừng để cho bọn Hạ Tiểu Trì chạy mất.”

“Chờ đã, ta có biện pháp.” Trọng Tôn Kiến nói.
“Biện pháp gì?” Trọng Tôn Nghiệp hỏi.

Trọng Tôn Kiến nghiến răng nghiến lợi: “Chúng ta đến phòng mạch của Hà Tinh, bảo hắn chữa thương. Mặc kệ hắn trị thành ra sao, đều nói hắn lang băm hại người, lấy đó làm lí do, giết cả nhà hắn.”

“Hảo!” Trọng Tôn Nghiệp liền muốn đi.

“Kéo ta một cái, ta không dậy nổi!” Trọng Tôn Kiến hô.

“Quá là phiền phức.” Trọng Tôn Nghiệp đã đem Trọng Tôn Kiến vác lên vai.

Trọng Tôn Kiến ‘Oa’ quát to một tiếng, thổ ngụm máu tươi.

“Ngươi làm sao vậy đại ca?”

“Ta f*ck, ngực xương ta lại gãy rồi. Đừng vác!” Trọng Tôn Kiến hô to.

————————————————

“Ân ân, ta biết rồi.”

Vương Duyệt Gia hướng tới điện thoại nói vài câu, sau khi để điện thoại xuống, trầm tư một lúc, nói với bên ngoài: “Gọi La Nhạc tới.”

Một lát sau La Nhạc đi vào, Vương Duyệt Gia hỏi: “Mấy ngày trước bảo ngươi làm kích điện bản cải tiến, nghiên cứu thế nào rồi?”

La Nhạc hồi đáp: “Đã hoàn thành được, uy lực không tệ, chỉ là phí tổn quá cao, gia đình bình thường không hẳn chịu nổi. Ngươi không phải rất không coi trọng cái sản phẩm này sao? Tại sao còn muốn làm loại cao phối này?”

“Cái này ngươi đừng quản, ngươi trước tiên đem thành phẩm ra đi.”

“Đây chính là.” La Nhạc đem kích điện giao cho Vương Duyệt Gia: “Cẩn thận một chút, món này có thể trong nháy mắt phóng thích điện áp 3 vạn vôn, coi như là Tiên Thiên cường giả cũng có thể bị điện ngất đi.”

Vương Duyệt Gia cầm nghịch một chút, tiện tay hướng tới túi da trong tay phát động, điện cho túi da cuồng khiêu.

La Nhạc kỳ quái Vương Duyệt Gia bị cái tật gì, làm sao cái gì cũng thích thử lên túi xách của mình? Còn có túi da này vì sao lại nhảy?

Nhìn nhìn đầu lừa ánh mắt đã trắng dã, Vương Duyệt Gia rất là thoả mãn: “Có thể sử dụng mấy lần?”

“Hao điện quá lớn, chỉ có thể ba lần, tùy thời cần thay pin.”

“Không phải bảo ngươi bố trí cổng sạc điện sao?”

“Đã bố trí, ở chỗ này. Nhưng đây là đồ tùy thân, cần cái đó làm gì?”

“Được rồi, ngươi đi ra ngoài trước đi.” Vương Duyệt Gia đem điện kích thương bản cải tiến bỏ vào trong túi, đã tự rời khỏi.

Ra khỏi công ty Lương An, đầu lừa run run rẩy rẩy nói: “Ta nói chủ nhân, ngươi như vậy có phải là có chút quá đáng a?”

“Không quá đáng, ngươi hiện tại chính là cần trải qua dằn vặt mới có thể trưởng thành, đây không phải là trớ chú của ngươi sao? Ta cũng là vì muốn tốt cho ngươi.” Vương Duyệt Gia nói khởi động xe.

“Nhưng ta cảm thấy tốc độ trưởng thành của ta liệu có thể đừng gấp như vậy được không? Dục tốc thì bất đạt a!” Đầu lừa vô cùng đáng thương nói.

“Đây chính là cái gọi là ‘trời sẽ trao trọng trách cho người tài’ nha...”

“Ta là quỷ, không phải là người.”

“Vậy thì ngươi càng cần phải quý trọng cơ hội không dễ kiếm được này.”

“...”

Ô tô lái khỏi công ty Lương An, Vương Duyệt Gia vừa lái xe vừa gọi điện thoại: “Mẹ, Tiểu Trì vừa nãy điện thoại tới. Thành Ân Hạo đến rồi, đã hoài nghi đến chúng ta, mặt khác tử sĩ Thẩm Tâm Nhiễm phái tới cũng đã xuất hiện, hữu tâm gây mâu thuẫn, nhưng bị Tiểu Trì hóa giải.”

“Tiểu Trì đã nói với ta, hết thảy đều ở trong dự liệu!” Nhạc San San hồi đáp rất có phong độ đại tướng: “Tất cả theo kế hoạch hành sự, chấp hành phương án thứ ba đi.”

——————————

Phòng mạch.

Trọng Tôn Nghiệp nhìn tấm bảng “Tạm thời ngừng kinh doanh”, một trận không rõ.

“Phòng mạch không mở cửa, đại ca, làm sao bây giờ?”

Trọng Tôn Kiến hữu khí vô lực: “Đưa thuốc cho ta... Tự mình trị.”

Người đăng: Tuan